Ải Nam Quan Ðã Thành Mục Nam Quan

Trần Viết Ðại Hưng
 

(VNN) Suốt mấy mươi năm nay, lịch sử nước Việt Nam đã được ghi lại trong sách giáo khoa để giảng dạy cho con trẻ như sau, "Nước Việt Nam hình cong như chữ S, kéo dài từ Ải Nam Quan đến Mũi Cà Mau". Nay thì sách giáo khoa phải sửa lại vì Ải Nam Quan đã mất vào tay Trung Cộng qua một hiệp ước bán nước mới đây của bè lũ Cộng Sản Hà Nội. Ải Nam Quan của đất nước Việt Nam mến yêu trở thành Mục Nam Quan của Trung Cộng. Chúng đã phạm một tội ác mà kể từ ngày dựng nước đến nay chưa có cá nhân hay chính quyền Việt gian tay sai nào dám làm. Lịch sử Việt Nam từ trước đến nay cũng đã ghi nhận những tên Việt gian phản quốc bán nước như Trần ích Tắc, Mạc đăng Dung và Lê chiêu Thống. Nhưng những tên Việt gian này chỉ mới mang tội phản quốc, làm tay sai cho giặc hay "cõng rắn cắn gà nhà". Chưa có tên nào dâng đất của tổ quốc cho ngoại bang như bè lũ Cộng Ðảng Việt Nam đang làm. Khi làm chuyện này, Ðảng Cộng Sản Việt Nam đã đi tận cùng của sự xấu xa, bỉ ổi là đã bán nước, bán đi đất đai yêu quí mà tổ tiên dân Việt đã tốn biết bao xương máu mồ hôi mới có được. Máu của Hai bà Trưng, Bà Triệu, Ngô Quyền, Lê Lợi, Quang Trung đã đổ cùng với bao nhiêu thân mạng của bao anh hùng liệt nữ khác mới để lại cái giang sơn gấm vóc ngày nay cho con cháu. Thế mà nỡ nào vì quyền lợi cá nhân hay Ðảng, Việt Cộng đã đang tâm bán đi đất đai xương máu của tổ tiên. Cái giá mà dân Việt Nam phải trả là không biết bao giờ mới đòi hay chiếm lại được những thước đất bị mất. Những ngày đầu năm Ngọ 2002, Việt Cộng đã dâng cho bọn bá quyền Trung Quốc một món quà vô giá là đất đai của dân tộc Việt Nam và chuyện tày trời bỉ ổi này đã làm cho bao người dân Việt, dù trong hay ngoài nước, đều cảm thấy xót xa và phẫn nộ.

Quốc Hội Việt Nam sau một màn trình diễn ngoạn mục là bỏ phiếu bênh và chống trong chuyện Hiệp Ðịnh Thương Mại Việt - Mỹ thì giờ đây lại im thin thít trong cái Hiệp Ðịnh bán nước của Cộng Ðảng Việt Nam. Quốc Hội phải chăng là một cái khuôn dấu cho Cộng Ðảng sử dụng chứ không thật sự đại diện cho người dân Việt Nam để lên tiếng nói bảo vệ quyền lợi đất nước và con người Việt Nam. Thật ra cái cơ chế quái đản hiện nay theo nguyên tắc, "Ðảng lãnh đạo, nhà nước quản lý và nhân dân làm chủ" chỉ là một bộ máy ù lì, nặng nề, ngu xuẩn, không giải quyết được những vấn đề bức xúc của thời đại như chuyện bán đất cho Trung Cộng. Cái cơ chế nhà nước kỳ cục hiện nay cũng giống như một câu tục ngữ khôi hài của người Việt Nam, "Kỳ nhông là ông kỳ đà, kỳ đà là cha cắc ké, cắc ké là mẹ kỳ nhông." Vì có cái cơ chế quái đản này nên khi Ðảng ra tay bán nước một cách có văn tự như thế mà những cơ chế Lập Pháp và Tư Pháp vẫn không có cách gì để chế tài để chận đứng hành vị khốn nạn này của Ðảng. Tổ quốc cùng nhân dân Việt Nam phải nhận lấy hậu quả đau đớn là phải chịu mất một phần đất yêu quí mà cha ông đã bỏ bao công sức gầy dựng.

Ngay sau khi tin bán nước được loan truyền, dư luận người Việt và quốc nội nói chung là phẫn nộ. Ngoài nước, dân Việt hải ngoài tìm cách chuyển những tin tức bán nước vào để thông báo cho đồng bào trong nước vì tất cả guồng máy truyền thông của bạo quyền đều bưng bít tối đa sự kiện xấu xa bỉ ổi này. Những thức giả trong nước lần lượt lên tiếng về chuyện bán nước này. Bác sĩ Nguyễn đan Quế viết một bài đề cập đến hoàn cảnh lịch sử về đất đai và hải phận của Việt Nam. Mười một vị đảng viên bô lão cũng đưa ra một bức thư ngỏ để lên án chuyện Cộng đảng bán nước. Nhà văn Hoàng Tiến đề nghị cần phải có một cuộc "Trưng cầu dân Ý" để cho nhân dân quyết định chuyện quan trọng tối thượng này của đất nước. Cộng sản đang chứng tỏ chúng là những kẻ "phản dân hại nước" khi về đối ngoại thì hiến đất cho ngoại bang để đổi lại quyền lợi phe nhóm nhất thời, về đối nội thì cướp đất của dân và lấn chiếm đất đai của những nước nhỏ Miên, Lào. Mấy tuần nay Hà Nội đã chứng kiến những người miền Nam tới tận chỗ Quốc Hội đang họp để biểu tình về chuyện họ bị cướp đất. Có điều khá mỉa mai là những người biểu tình này vốn là mẹ chiến sĩ hay những người từng xuất thân từ Ðảng.

Trong chế độ tự do, chuyện biểu tình là chuyện bình thường, đó là quyền của người công dân được luật pháp công nhận khi bày tỏ thái độ phản kháng một cái gì đó. Trong chế độ Cộng sản thì khác hẳn, chuyện biểu tình được coi là một hành vi chống phá cách mạng và bị gán cho cái mũ "phản động" và cái giá phải trả cho những người biểu tình là tù đày cải tạo. Nhưng những nông dân Việt Nam vẫn cương quyết ra Hà Nội biểu tình vì cuộc đời họ không còn gì để mất. Miếng đất là phương tiện sinh sống của gia đình, bây giờ bị bọn chính quyền địa phương chiếm đất thì biết làm sao mà sống. Họ đã bị dồn đến đường cùng nên phải đứng lên đòi quyền sống dù biết khi đứng lên biểu tình, họ rồi sẽ phải trả một giá rất đắt. Nhà nước Cộng sản Việt Nam rất sợ những cuộc biểu tình, họ gọi chuyện "biểu tình""đưa đơn tập thể". Cho dù Ðảng đang loay hoay làm giảm bớt sự căng thẳng do biểu tình đem lại thì đây cũng chỉ là hình thức chữa cháy nhỏ giọt khi sự căm tức của dân chúng ngày càng dâng lên như những trận cháy rừng. Câu nói "bất chiến tự nhiên thành" của Trạng Trình được người hôm nay diễn dịch "bất chiến""biến chất". Khi Cộng sản "biến chất" nghĩa là khi chúng tham nhũng, hủ hóa, bán đất cho ngoại bang thì ngày sụp đổ sắp tới rồi.

Phải có một kế hoạch thông tin rộng rãi cho quần chúng trong nước bằng tất cả những phương tiện thông tin (thư từ, fax, email, điện thoại, rỉ tai v.v...) để cho quần chúng nhìn rõ tội ác bán nước của nhà cầm quyền Cộng sản. Nếu họ chưa thể đứng lên thì một thái độ bất hợp tác với chính quyền, trên một bình diện lớn, có thể sẽ làm tê liệt nhà cầm quyền để từ đó tạo cơ hội cho một sự đổi thay từ gốc rễ. Ðảng Cộng sản Việt Nam phải trả một giá rất đắc cho hành động bán nước hèn mạt này của chúng, nhân dân Việt Nam không thể im lặng chịu đựng thêm được nữa. Chỉ còn một cách duy nhất để bảo vệ giang sơn gấm vóc Việt Nam là phải lật đổ bọn cầm quyền Bắc bộ phủ và cái lỗi không thể tha thứ bán đất cho ngoại bang của bọn chúng sẽ là một mẫu số chung cho mọi người cùng quy tụ tìm về để từ đó đứng lên tranh đấu để bảo vệ mảnh đất ông cha. Nếu không hành động nhanh chóng thì sẽ có những hậu quả tai hại không lường được.

Không hiểu những khai quốc công thần của chế độ Hồ chí Minh như Ðại tướng Võ nguyên Giáp nghĩ gì khi thấy đứa con rơi Hồ chí Minh là Nông đức Mạnh nhẫn tâm bán đất cho Trung Cộng. Những hồi ký của những người trong chế độ xuất bản ở hải ngoại cho biết ông tướng này đã bị phe Lê Duẩn- Lê Ðức Thọ đì trong suốt mấy mươi năm. Lê Duẩn và Lê Ðức Thọ chết rồi mà coi ông tướng này vẫn nhút nhát ngậm miệng, Cựu Ðại tá Bùi Tín ở Pháp viết sách mong ông đứng lên làm lịch sử nhưng rồi ông vẫn cam chịu lối sống nhu nhược, hèn kém như ông đã làm trong mấy mươi năm qua. Ðàn em của ông bị trù dập thảm thương cũng không bao giờ được ông lên tiếng bênh vực hay nâng đỡ. Ông thường tự an ủi cho sự hèn nhát của mình là cơ cấu Ðảng kỳ lạ nên ông chẳng làm gì được. Ông chưa bao giờ dám lên tiếng cổ vũ cho chuyện dân chủ trong khi đã có những đảng viên mạnh dạn đấu tranh cho dân chủ như Phạm quế Dương, Trần Ðộ, Hoàng minh Chính, v..v.. ngoại trừ chỉ có một lần ông vào bệnh viện thăm cựu tướng Trần Ðộ và nói vài câu đãi bôi lên gân. Người ta đã từng mỉa mai sự nghiệp của ông tướng chiến thắng Ðiện biên Phủ lừng lẫy này với câu nói, "Cuộc đời ông Giáp bắt đầu huy hoàng chói lọi từ cây đa Tân Trào và chấm dứt một cách thân bại danh liệt ở cây đa nhà Bò". Cây đa Tân Trào là nơi ông Giáp thành lập đội Giải Phóng Quân đầu tiên của Quân Ðội Nhân Dân Việt Nam và trước mặt cây đa nhà bò ở cuối phố Lò Ðúc ở Hà Nội là một.... viện bảo sanh (mà người miền Bắc gọi là nhà đẻ). Nói cây đa nhà bò là nói đến nhà đẻ. Sở dĩ thiên hạ ví von như thế vì tướng Giáp đã từng giữ chức vụ "kiểm soát sinh đẻ" trước đây của nhà nước. Tướng Giáp được coi như là cha đẻ của Quân Ðội Nhân Dân Việt Nam, nên cuộc đời huy hoàng của tướng Giáp lúc còn trẻ cũng được coi là thời gian vàng son của Quân Ðội Nhân Dân Việt Nam, còn khi tướng Giáp bị thất sủng, không còn cầm quân nữa mà chỉ còn cầm quần chị em, suốt ngày chỉ còn biết lo chuyện đẻ đái của phụ nữ thì cũng phần nói nói lên cái xuống dốc hết thời của Quân Ðội Nhân Dân Việt Nam ở giai đoạn về sau. Quân Ðội Nhân Dân Việt Nam phải làm gì khi nhà cầm quyền bán đất ông cha cho kẻ thù truyền kiếp Trung Hoa? Liệu có còn xứng đáng để mang danh là quân đội của nhân dân nữa hay không? Có còn nên đui mù nghe lệnh từ một Ðảng đã cam tâm làm tay sai ngoại bang bán nước nữa hay không? Hy vọng Quân Ðội Nhân Dân Việt Nam sẽ có những hành động ngoạn mục để đáp ứng nguyện vọng bức thiết hiện nay của toàn dân là phải ngưng ngay chuyện bán đất là đòi lại ngay nhửng phần đất mới mất chứ để chậm trễ thì không còn có cơ hội nữa khi chuyện "gạo đã thành cơm", khi "cứt trâu đã hóa bùn".

Tất cả những triều đại phong kiến ở Việt Nam như Ðinh, Lý, Trần, Lê đều bắt đầu với một vua cha dựng nên triều đại để rồi sau đó vì vua con hậu duệ bất tài vô tướng làm cho triều đại phải suy vong, sụp đổ.

Triều đại của quỷ chúa Hồ chí Minh cũng đi theo vết xe đổ đó. Hồ chí Minh đã dựng nên triều đại Hồ chí Minh với câu nói khá nổi tiếng, "Các vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta phải ra sức giữ nước."

Giờ đây chính hậu duệ của Hồ chí Minh là đứa con rơi Nông đức Mạnh cam tâm bán đất cho ngoại bang và sẽ là nguyên nhân chính đưa đến sự sụp đổ của triều đại Hồ chí Minh. Một sự sụp đổ không thể tránh và cứu vãn nổi vì triều đại Nông đức Mạnh đã đi đến tận cùng của sự vô liêm sỉ và hèn mạt là bán đất cha ông cho ngoại bang, làm cho người dân Việt vốn có truyền thống yêu nước ngàn đời nay không còn chịu đựng nổi nữa.

Triều đại Hồ chí Minh truyền đến đứa con rơi Nông đức Mạnh đến đây là hết. Nó phải hết thì người dân Việt Nam mới có cơ hội đứng lên để đòi lại đất bị mất mà cha ông đã tốn bao xương máu tạo nên.

Nhân đó mà tái lập lại những quyền làm người cho người Việt Nam vốn bị tước đoạt bao nhiêu năm qua. Sau triều đại Nông đức Mạnh Việt nam sẽ không có triều đại nào nữa vì chính quyền tương lai sẽ là một chính quyền do dân và vì dân và sẽ không bao giờ bán nước cho ngoại bang như bè lũ Nông đức Mạnh bỉ ổi, xấu xa đang làm.

Lawndale, một đêm âm u gió lạnh đầu tháng 1- 2002

TRẦN VIẾT ÐẠI HƯNG